Trong Huyền thuật phương Đông các địa chi phân làm ba nhóm:
– Dần Tị Thân Hợi là tứ Sinh hay tứ Lập. Với bốn mùa là Lập Xuân, Lâp Hạ, Lập Thu và Lập Đông, ứng với đầu mùa.
– Mão Ngọ Dậu Tí là tứ Chính. Lần lượt là Xuân phân, Hạ chí, Thu phân và Đông chí, ứng với giữa mùa.
– Thìn Mùi Tuất Sửu là tứ Mộ. Lần lượt là Thanh minh (Trong sáng), Tiểu thủ (Nóng), Hàn lộ (Mát mẻ), Tiểu hàn (Rét), ứng với kết thúc mùa.
Cho nên Tí Ngọ Mão Dậu là trục chính của bốn mùa.
Dư khí là phần khí còn để lại của tháng trước khi chuyển tiếp sang tháng sau, thường chiếm ít ngày đầu tháng (theo tổng hợp tư liệu, chỗ này cũng cần chỉnh lý), tiếp đến là Trung khí, là khoảng thời gian vận động biến đổi theo ngũ hành sinh khắc để chuyển về Bản khí của tháng ở cuối tháng. Một mùa (cũng là đơn vị thời gian) cũng vậy, vào tiết Lập cũng phải mất một số ngày để thiết lập, sau đó chuyển biến về bản khí của mùa vào cuối mùa. Cuộc đời con người cũng vậy, đầu đời là thiếu niên thì hưởng phúc ấm của thế hệ đi trước, đến ba mươi tuổi là lúc phải lập thân, đến Trung niên là thời gian phát triển vững chắc nhất, đến Vãn niên là lúc bộc lộ rõ nhất bản chất của mình cũng như rõ nhất số mệnh của mình.