Phương pháp luận của chủ đề này dùng nguyên lý bắc cầu và phép loại suy để tìm chân lý. Cây cầu quan trọng nhất để các dân tộc tương tác với nhau là chữ viết. Có thể thấy ở Hy lạp thời kỳ huy hoảng nhất là triều đại của vua Agamemnon và cuộc chiến thành Troia được kể trong các bản anh hùng ca của Homer vào thiên nhiên kỷ hai trước công nguyên được truyền lại qua những người hát rong. Vậy thời đó chưa có chữ viết Hy lạp, cũng đồng nghĩa là chua có lịch pháp. Sau thời kỳ tăm tối tiếp theo người Hy lạp tạo chữ viết theo người Phoenicia (vùng eo biển Liban, Syria, và bắc Israel ngày nay) qua giao thương. Chữ viết Hi lạp phát triển rực rỡ nhất sau các cuộc viễn chinh của Alexandros Đại Đế. Di sản của Alexandros bao gồm sự phổ biến văn hóa và sự nguyên hợp hình thành nên từ những tác động do các cuộc chinh phạt của ông đã gây ra, mà điển hình là Phật giáo Hy Lạp. Ông mất đi với nghi án đầu độc bởi hoàng gia Hy lạp, có lẽ vì chi phí của các cuộc viễn chinh quá sức chịu đựng của họ. Cũng chính vì lý do đó các thành tựu phát triển của thời kỳ này phải chuyển giao cho người La mã và là nguyên tố chính tạo nên đế chế La mã suốt hơn một thiên nhiên kỷ.